Hạnh phúc anh nhé!

2016-02-22 10:07:43 0 Bình luận
Cho đến thời điểm này, cuộc đời tôi có thể gọi là không được suôn sẻ bởi ngoài câu chuyện “cơm áo gạo tiền” mà hàng ngày phải đối mặt, cuộc sống hôn nhân cũng đầy trắc trở. Tôi và chồng đang trong giai đoạn ly thân.
Nỗi buồn chán, thất vọng trong hôn nhân chưa nguôi ngoai thì nay lại vấp phải một câu truyện cay đắng trong tình cảm. Biết phải sao đây?  
 


Cũng như bao nhiêu đôi tình nhân khác, tôi đến với anh trong hoàn cảnh khi cả hai đều đang cô đơn. Khởi đầu của câu truyện là từ ngày nơi đây phủ sóng wifi, tôi tham gia những câu truyện trên facebook – một thế giới dù ảo ảnh nhưng đã cuốn tôi vào những niềm vui thực trong hoàn cảnh trống vắng, neo đơn của hiện tại. Tôi và anh quen nhau từ đó. Mỗi tối, chúng tôi tìm nhau trên những tin nhắn online, chát qua zalo... và rồi cảm xúc được tăng dần qua những lời yêu thương, chia sẻ buồn vui.  

Hai trái tim đơn côi hiện hữu dần được lấp đầy bởi những đắm say hạnh phúc. Xúc cảm, yêu thương được trao nhau qua mỗi đêm khuya, quên đi thời gian, quên quá khứ, quên hiện tại. 

Cứ như thế, hạnh phúc tăng dần theo thời gian, tràn đầy ngất ngây và tuyệt vời nhất khi chúng tôi gặp nhau ngoài đời thực. Chúng tôi bên nhau ở một nơi thơ mộng của núi rừng, phía dưới là biển cả mênh mang. 

Trời đất như để dành riêng cho chúng tôi, một khung cảnh đầy thơ mộng. Đi dạo bên nhau, chìm đắm trong hương thơm bát ngát, thiên nhiên như đón mừng cho hạnh phúc của chúng tôi. Và không phụ lòng trời đất, chúng tôi hòa vào nhau, xúc cảm tận cùng, thăng hoa trong từng cung bậc cảm xúc đến trào nước mắt vì hạnh phúc. 

Cảm ơn trời đất, cảm ơn đời đã cho tôi và anh được sống những phút giây ngoạn mục nhất của trần gian. Những trầm mặc đơn côi hoàn toàn biến mất kể từ khi có nhau. Cảm xúc đến thật tự nhiên, chúng tôi yêu nhau, trao cho nhau, tan chảy trong nhau như chưa từng bao giờ được yêu. 

Đó là xúc cảm vô vàn mãnh liệt của một cô gái hương sắc nhưng bao ngày bị bỏ đói, thiếu vắng hơi ấm bàn tay yêu thương, hòa vào con tim trống trải của anh lính bao ngày xa gia đình. Có cảm tưởng chúng tôi là những kẻ hạnh phúc nhất trên trần gian. 
Nhưng rồi, mọi chuyện đã thay đổi. Có lẽ, ông trời chỉ cho tôi được hưởng đến đó thôi. Một ngày không xấu trời, vẫn cao nguyên đó, vẫn không gian đó, hoa vẫn nở, chim vẫn hót, chỉ có người là thay đổi. 

Hoàng hôn, đẹp như tranh vẽ, anh đột nhiên nói với tôi:
 “Em à, anh cảm thấy mình đang lừa dối gia đình của mình, lừa dối mọi người xung quanh, anh thấy mình thật ích kỉ. Anh cảm thấy mình không thể tiếp tục thế này được nữa. Anh thấy ngạt thở, mất phương hướng, sợ hãi. Anh xin lỗi nhưng mình đành phải dừng lại, chia tay thôi”. 
 “Dạ, anh nói gì cơ? Sao ạ? Em không hiểu? Tại sao lại như thế?”…

Mất một hồi lâu tôi mới trấn tĩnh lại vì ngạc nhiên. Có lẽ nào lại thế? Tình yêu đang độ đẹp nhất, tuyệt vời đến như thế cơ mà? 

Tôi không còn khóc nổi nữa vì nỗi đau đớn đến quá nhanh. Sao anh có thể điều khiển được tình cảm một cách có chủ ý như vậy? Anh đã gieo vào lòng tôi tình yêu thương để rồi giờ đây lại đẩy nó xuống vực sâu. Trái tim tôi tan nát, như vỡ vụn từng mảnh. Hóa ra anh chỉ lợi dụng tình cảm của tôi trong những tháng ngày cô đơn, mà chẳng màng gì đến xúc cảm thực từ trái tim. 

Tôi đau đớn vì sự cả tin của người phụ nữ cũng đã từng va vấp tình cảm, giờ lại thất bại đắng cay thêm lần nữa. Khi mà vết thương kia chưa lành, giờ lại thêm khắc sâu, ứa máu. Xúc cảm của tôi là thật, tình yêu của tôi là thật, hạnh phúc của tôi cũng rất thật và bởi vậy, nỗi đau này như xé tâm can. 

Tôi đau đớn còn bởi thất vọng vì anh, vì bản thân mình nữa. Hận cho chính bản thân bởi còn non dại gì nữa đầu mà lại vương vấn vào một cuộc tình như thế, đặt niềm tin vào một nơi không đúng chỗ, để rồi mang lại bất hạnh cho chính mình. 

 

Nghe anh nói lời chia tay mà tôi cảm giác như mình hoàn toàn bế tắc, không có lối thoát, như bị đẩy xuống vực sâu thăm thẳm. Hóa ra niềm vui đã có chỉ là ảo tưởng mà thôi, chỉ là bong bóng mà thôi. Đó đâu phải là tình yêu, chỉ là sự ngộ nhận từ bản thân tôi, còn anh, anh đã nhân danh tình yêu để khỏa lấp tháng ngày cho riêng mình.  

Hóa ra, trong câu truyện này tôi là người có lỗi. Cái lỗi mà tôi hoàn toàn không thể kiểm soát được bản thân. Tôi sinh ra và lớn lên, được giáo dục từ mẹ cha là đừng bao giờ được làm tổn thương người khác, đừng bao giờ gây ra cho người khác khổ đau. Tôi hiểu chứ, vì thế khi anh nói “anh thấy có lỗi với gia đình…”, tôi biết là anh đã đánh trúng vào yếu hiểm của tôi. 
 


Tôi sẽ chọn cách đau khổ cho bản thân. Tôi sẽ xa anh để anh khỏi bận lòng vì “sợ mang nỗi buồn cho gia đình, người thân”. Vâng, tôi sẽ không làm anh phải đi ngược với mong muốn của mình đâu. 

Tôi chỉ đau là sao trước đây, khi những ngày đầu, anh luôn tâm sự rằng gia đình anh có vấn đề, cũng buồn như gia đình của tôi, để rồi gieo vào lòng tôi nỗi đồng cảm sâu sắc, để rồi tình cảm đã bị đẩy đi quá xa. 

Tôi ước muốn cho thời gian qua mau để trái tim trở về lúc ban đầu – lúc chưa có anh. Mọi lời nói của tôi với anh giờ đây chẳng còn trọng lượng và làm anh xúc động nữa rồi. Nỗi niềm tủi thân dâng lên nghẹn ngào… 

Tôi chọn cách ra đi khỏi cuộc đời anh mãi mãi. “Đời là vô thường, chẳng nên vì thế mà mang nỗi hận làm gì. Cách tốt nhất để có bình an là cố gắng quên đi”. 

Phải rồi, tôi tha thứ cho anh bằng cách quên anh. Anh nói rằng “nếu chúng ta tiếp tục bên nhau thì sẽ làm cho gia đình anh khổ, người thân đau lòng…”. Đúng thế, tôi sẽ quên anh, xa anh để cho ai đó được hạnh phúc, dù mình phải chịu thiệt thòi nhưng ai đó được hạnh phúc thì cũng là việc nên làm mà, có phải vậy không?

Em xa anh và em mong anh được hạnh phúc. Anh phải hạnh phúc và nhất định phải thế, nhé anh! 

Rồi sẽ qua thôi… Ngoài kia, tôi nghe hơi thở của mình đang hòa cùng thiên nhiên âm thanh êm ái của sự hồi sinh! 
 

Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binhngười khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.

Ý kiến độc giả

0

Hải Phòng phát động thi sáng tác tranh Kỷ niệm 70 năm giải phóng thành phố

Sáng 5/5, TP.Hải Phòng tổ chức lễ phát động Cuộc thi Sáng tác tranh cổ động hướng tới kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng thành phố (13/5/1955 - 13/5/2025).
2024-05-05 17:56:20

Phát hành bộ tem bưu chính Kỷ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ

Bộ Thông tin & Truyền Thông đã phát hành bộ tem bưu chính ‘Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (1954 – 2024)’. Đây là bộ tem thứ tám của Bưu chính Việt Nam về Chiến thắng Điện Biên Phủ.
2024-05-05 16:45:10

Ra mắt Trung tâm báo chí Lễ kỷ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ

Hôm nay, 5/5, tại Trung tâm Hội nghị - Văn hoá tỉnh Điện Biên ra mắt Trung tâm báo chí Lễ kỷ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ.
2024-05-05 16:30:00

Tổng duyệt Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ

Sáng 5/5, tại sân vận động tỉnh Điện Biên, TP Điện Biên Phủ, Ban chỉ đạo Trung ương kỷ niệm các ngày lễ lớn và sự kiện lịch sử quan trọng của đất nước tổ chức tổng duyệt Lễ kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ.
2024-05-05 12:05:00

Nghệ An: Công diễn vở kịch hát 'Lời Người - Lời của nước non'

Hướng đến Kỷ niệm 134 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2024), tối 4/5, Trung tâm Nghệ thuật truyền thống tỉnh Nghệ An giới thiệu vở kịch hát “Lời Người - Lời của nước non” của tác giả Vũ Hải, đạo diễn NSND Hồng Lựu.
2024-05-04 22:35:00

HĐND tỉnh Hà Tĩnh thông qua 13 nghị quyết quan trọng

Sáng 4/5, HĐND tỉnh Hà Tĩnh tổ chức Kỳ họp thứ 19 (kỳ họp chuyên đề) đã họp bàn, xem xét và thông qua 13 nghị quyết quan trọng nhằm kịp thời xử lý các yêu cầu thực tiễn đặt ra.
2024-05-04 17:05:00
Đang tải...